Thủ Thiệm hát hò khoan

(truyện Thủ Thiệm)

Lão hương đại ỷ mình có học, thường hay khoe chữ, tới thăm Thủ Thiệm và có ý định thách thức ông. Vừa bước chân vào ngõ, hương đại đã vội vàng bảo:

– Thủ Thiệm, ta biết anh hay chữ, lại còn nghe đâu biết hò khoan nữa. Vậy ta đố anh hò một câu mà ta đo được một thước, thì ta mới phục.

Thủ Thiệm mời hương đại ngồi uống nước rồi mới hắng giọng hò:

Thương người đến đứng ngõ người
Đất mòn chín tấc, thiên hạ cười mười phân.

Thế là hương đại vừa đành chịu thua cuộc, vừa bị cười vào mũi. Anh ta uất lắm. Đã một phen thua trí, nhưng hương đại chưa chịu được. Tính háo thắng, sự ganh tị làm hắn cứ cảm thấy ngứa ngáy. Bữa kia đang lúc Thủ Thiệm thay con trai cầm cày. Hương đại tới đứng bờ ruộng, bảo:

– Này Thủ Thiệm, bữa ni nếu anh chỉ hò một câu mà làm con trâu đứng lại thì anh bảo gì ta cũng chịu.

Thủ Thiệm nhận lời với điều kiện nếu thua cuộc thì hương đại phải cày hết đám ruộng cho ông. Hương đại nghĩ không thể thua, liền bằng lòng. Thủ Thiệm bèn cất tiếng hò:

Em chồng trách mẹ, hờn cha
Trách cho căn số sinh ra lỗi giờ.

Chữ “giờ” ở cuối cùng nghe như tiếng “hò” làm cho con trâu tức thì đứng lại. Bữa đó, hương đại bầm gan xắn quần bước xuống ruộng, cày không công cho Thủ Thiệm.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *