(truyện Thủ Thiệm)
Lâu ngày không có dịp đi xa, Thủ Thiệm thấy bứt rứt, bèn nảy ra ý đi bẫy chim cu. Kiếm được con cu mồi, Thủ Thiệm ra sức tập cho cu gáy. Một buổi sáng, Thủ Thiệm xách lồng cu đi ra miệt Hà Lam (địa danh thuộc huyện Thăng Bình) để bẫy cu, vùng này nổi tiếng có nhiều chim. Đường xa, lại phải qua đò, Thủ Thiệm để lồng cu ở khoang đò cạnh chỗ ông ngồi. Có cô gái vóc người đầy đặn, mặt mày sáng sủa bước xuống đò, ngồi ngay bên cạnh Thủ Thiệm.
Đò mỗi lúc một đông người, chỗ ngồi cứ bị xê dịch, dồn dần ra phía sau. Mải mê nói chuyện, Thủ Thiệm bị đẩy ra xa chỗ để lồng cu mà không hay. Tới lúc đò cập bến, Thủ Thiệm hớt ha hớt hải, lấy tay đẩy cô gái đẹp bên cạnh ra xa:
– Cô, có nhớm đít lên cho tui lấy con… cu của tui ra đã.
Cô gái vừa mắc cỡ, vừa cự nự:
– Ông già nói chi lạ rứa? Già rồi mà ăn nói kỳ lạ thế.
Thủ Thiệm phân trần với mọi người, vừa đưa tay lôi cái lồng cu từ dưới khoang đò lên:
– Bà con thấy không, cũng may mà con cu của tui chưa bị đè bẹp, thế mà cô ta cứ cãi.
Mọi người hiểu chuyện, bò ra mà cười, trong khi cô gái thẹn đỏ mặt.
Trả lời