(truyện Xiển Bột)
Nhân dịp đầu xuân mới, quan tổng đốc Thanh Hóa tên Vương Duy Trinh mời viên công sứ Pháp và Xiển ăn tiệc ở nhà mình. Hôm ấy, lại có cả một viên tri huyện lên mừng tuổi quan tổng đốc. Cả bốn người cùng ngồi vào bàn tiệc. Trước khi nâng chén, viên tri huyện bàn nhỏ với Xiển:
– Không kể quan công sứ là người Pháp, cụ và tôi là khách xa đến mừng tuổi quan tổng đốc, ta đều là những người am hiểu văn chương, vậy theo phong tục Á Đông ta cũng nên làm một câu đối gọi là mừng tuổi ngài tổng đốc cho phải phép.
Xiển gật gù và đồng tình:
– Ngài nói phải, để tôi làm câu đối cho. Còn ngài thì viết. Ta làm ngay đi thôi, để lâu lại mất hứng.
Viên tri huyện thưa chuyện ấy với quan tổng đốc. Quan tổng đốc vui vẻ bảo lính đem giấy bút ra. Mặc cho viên tri huyện nằm bò trên giường với tờ giấy hồng điều to tướng. Xiển cứ ngồi đánh chén tì tì, thỉnh thoảng mới đọc một chữ. Quan huyện thấy người ta ăn uống mà sốt cả ruột, nhưng không dám giục Xiển hoặc nói năng chi cả. Cuối cùng câu đối làm xong thì cuộc rượu cũng vừa tàn. Câu đối như sau:
Năm kia xuân, năm ngoái xuân, năm nay xuân, năm bất tái.
Ông đốc thọ, ông tây thọ, ông huyện thọ, thọ vô cương.
Thế là viên tri huyện hay nịnh hót quan trên kia bị Xiển chơi cho một vố, phải nhịn đói ra về.
Trả lời